PHỤ LỤC 2: TIN ĐƯA NGÀY 22 THÁNG TÁM NĂM 1993 CỦA NHẬT BÁO CHU CHÂU
Lưu Tuấn Kiệt – sinh viên đại học ở tuổi 12
Phóng viên: Dương Hồng Vũ
Khuôn mặt vẫn còn mang nhiều nét ngây thơ, giọng nói thiếu nhi trong trẻo, cử chỉ hoạt bát, đó chính là những ấn tượng của cháu đã lưu lại trong tôi. Em bé ấy có tên Lưu Tuấn Kiệt, năm này 12 tuổi, là học sinh Trường Trung học số 2 Chu Châu, năm này tham dự kỳ thi đại học và đã trúng tuyển vào trường đại học Khoa học Kỹ thuật Hoa Trung, là sinh viên nhỏ tuổi nhất trong Lịch sử của thành phố Chu Châu.
Một buổi chiều, trong phòng Tiểu Kiệt bỗng vang lên hai tiếng “phạch phạch” nghe thật chói tai. Bố mẹ vội vàng chạy đến, nhìn thấy Tuấn Kiệt lặng người vì sợ hãi. Hóa ra cháu đã rút phích cắm điện trong lúc vừa làm bài tập, vừa nghe bằng học tiếng Anh, khi cắm lại phích cắm vào ổ điện thì bị chập điện, may mà lúc đó cháu có đi giấy, nên không xảy ra chuyện đáng tiếc. Bố mẹ chẳng những không trách mắng mà còn kiên nhẫn giảng giải cho cháu nghe những vấn đề liên quan đến điện, gieo vào lòng cháu những hạt mầm kiến thức.
Phương pháp giáo dục hay của gia đình đã hình thành nên thói quen học tập tốt cho Tuấn Kiệt. Cháu có nghị lực kiên cường cũng khả năng tập trung cao độ, chuyên tâm ngồi học trong vòng 5-6 tiếng đồng hồ, những tiếng ồn bên ngoài phong khách không làm ảnh hưởng đến cháu. Cháu đã học xong chương trình phổ thông cơ sở và phổ thông trung học sớm nên sau năm so với các bạn cùng học. Tuấn Kiệt người tuy con nhỏ những đã ấp ủ trong tim hoài bão lớn. Cháu đạt mục tiêu cả đời, mục tiêu trong một năm cũng như trong một tháng. Cháu cho biết sau này cháu sẽ phải thi nghiên cứu sinh, học lên tiến sỹ. Giờ ra chơi, vì Tuấn Kiệt vẫn còn rất trẻ con, tất cả các bạn trong lớp đều nhường nhịn cậu em nhỏ này.